[Tội tử] Chương 55

26 Th8

Tội tử

 

Tác giả: Ô Mông Tiểu Yến
Thể loại: Tây phương ma huyễn, cao H, sinh tử, song tính, sản nhũ, phụ tử niên thượng, 1×1, HE
Tình trạng: hoàn

Edit: Jaeholuv ^^

Bản dịch này chưa được sự cho phép của tác giả.

***

~ Chương 55~

 “Ngươi hâm mộ ta?” Lộ Á hoài nghi bản thân có phải hay không nghe lầm.

“Phải.” Bố Lan Đạt nhẹ nhàng gật đầu.

“Vì sao?” Lộ Á không rõ chính mình có cái gì đáng hâm mộ, trong lòng tự giễu hắn là hâm mộ mình xấu xí dữ tợn, hay là hâm mộ mình giới tính quỷ dị ghê tởm, này thật sự là chuyện đáng cười nhất trên đời, cư nhiên có người hâm mộ mình.

“…… Bởi vì ngươi thực hạnh phúc.”

“Ta thực hạnh phúc? Ngươi cảm thấy ta hạnh phúc? Ngươi nhìn ra ta thực hạnh phúc?” Lộ Á thiếu chút nữa “Phốc xích” cười ra tiếng. Bố Lan Đạt liền tính không biết nó, không biết quá khứ của nó, nhưng xem bộ dáng nó, cũng có thể biết người như nó cùng hạnh phúc vô duyên.

“Bởi vì ngươi sắp làm mẫu thân, có thể làm mẫu thân không phải chuyện hạnh phúc nhất trên đời sao !” Bố Lan Đạt trả lời như là lẽ đương nhiên.

Lộ Á bừng tỉnh đại ngộ, khóe môi trào phúng cong lên. Đối người bình thường mà nói có thể làm mẫu thân có lẽ là chuyện thật cao hứng hạnh phúc, nhưng đối nó mà nói, làm mẫu thân chỉ khiến nó càng thêm thống khổ, khiến cuộc đời nó càng tuyệt vọng mà thôi.

“Nhìn biểu tình ngươi tựa hồ cũng không cao hứng.” Bố Lan Đạt quan sát tỉ mỉ ngân mi khẽ nhếch.

Bố Lan Đạt phi thường kỳ quái, hắn rõ ràng là một nam nhân, còn già đến tùy thời sẽ đi sang thế giới bên kia, sao sẽ đi hâm mộ Lộ Á có thể làm mẫu thân.

“Không, ta sao lại mất hứng, ta cực cao hứng, ta sống lâu như thế chưa từng cao hứng như vậy.” Lộ Á lắc đầu cười to, hài tử trong bụng không thể khiến nó hạnh phúc, nhưng tuyệt đối khiến nó cao hứng, bởi vì trên đời không còn có công cụ trả thù nào tốt hơn so với thai nhi trong bụng.

Tử mâu dừng trên người nó, Bố Lan Đạt mày càng nhăn, người sáng suốt đều có thể nhìn ra Lộ Á là đang nói mát, nó cũng không phải thật sự cao hứng. Nó chẳng những không thích hài tử trong bụng, tựa hồ còn thực chán ghét, oán hận hài tử, nó đến tột cùng là gặp phải cảnh ngộ gì, đã xảy ra chuyện gì?

Bố Lan Đạt tuy rất muốn biết, nhưng không có mở miệng hỏi, hắn biết liền tính hỏi Lộ Á cũng sẽ không nói, Lộ Á đối hắn còn rất cảnh giác……

Lộ Á đêm qua không có ngủ, hiện tại thật sự mệt mỏi vô cùng, không có hứng thú tái cùng Bố Lan Đạt nói chuyện, một lần nữa nằm ngủ trên giường.

Bố Lan Đạt thấy thế, sợ ảnh hưởng nó nghỉ ngơi, lập tức quan tâm mà xoay người ra khỏi phòng, liền đó vang lên tiếng đóng cửa nhẹ nhàng.

“Bố Lan Đạt, ngươi có hay không hỏi nó khi nào sẽ đi, thương thế của nó hẳn là sắp khỏi.” Ngoài phòng lập tức vang lên một đạo nữ âm non nớt, đó là thanh âm Ngải Á Lệ.

“Ta không hỏi, nó lúc trước từng nói qua mấy ngày liền đi, ngươi liền như thế hy vọng nó rời đi sao !” Bố Lan Đạt trả lời.

“Đương nhiên, ngươi không biết ta mấy ngày nay luôn là lo lắng đề phòng, sợ nó tùy thời sẽ đem chúng ta giết ăn luôn, hơn nữa ta hảo sợ người trong thôn biết chúng ta che giấu ma vật nguy hiểm đáng sợ, sẽ đem chúng ta đuổi ra khỏi thôn.” Giọng trẻ con tràn ngập sợ hãi cùng chán ghét.

“Ta đã cùng ngươi nói rất nhiều lần, ngươi không cần lo lắng, nó không phải người xấu, sẽ không thương tổn chúng ta. Gần đây trong thôn đều không có người đến xem bệnh, cho nên tuyệt không phát hiện nó, ngươi yên tâm đi !” Bố Lan Đạt an ủi nói.

“Dù sao ngươi nhanh nghĩ biện pháp đuổi nó đi thôi, không thì ta đều ngủ không tốt.”

Trong phòng, thân ảnh nằm trên giường phút chốc mở ra thú mâu đỏ như máu, nguyên lai Lộ Á còn không có ngủ, thú thần khẽ nhếch một mạt cười lạnh. Nó đột nhiên không nghĩ mau ly khai như thế!

Nó vốn định mau chóng đi, nhưng là nghe được lời nói tiểu nha đầu, không khỏi muốn cùng nàng đối nghịch. Nó muốn ở lại trong này không đi, xem nàng sợ chết, bộ dáng lại không biết làm thế nào……

Lộ Á có chút ác liệt ở trong lòng quyết định, nó làm như vậy, cũng không phải bởi vì bị lời nói Ngải Á Lệ chọc giận, nó sớm quen người khác đối nó sợ hãi cùng chán ghét. Nó chỉ là rất nhàm chán, còn có nó cần tạm thời ở lại trong thôn này, cho đến khi tìm được Hắc ám chi tử kia……

~Hết chương 55~

 

[Pro5] Mộng Hài Sinh – 梦骸生

25 Th7

622762d0f703918f268daeda533d269759eec446

Nhân vật hư cấu trong Phích lịch bố đại hí.

Là một trong tứ đại điện chủ “Sinh lão bệnh tử” của Nghịch hải sung phàm, nắm giữ Mộng chinh sinh ấn, đại biểu cho Sinh. Mộng Hài Sinh bên ngoài nhìn như  mĩ thiếu niên thông minh dịu ngoan, trái với vẻ ngoài khờ dại đơn thuần, bên trong dấu diếm tâm tư độc ác như rắn rết. Nhưng đối võ tướng Ngụy Khôn Dư luôn là yêu say đắm, Mộng Hài Sinh gọi hắn là “Dư ca ca”, cũng để cho người này gọi mình là “Lan Nhi” (Phích lịch hiệp ảnh chi Oanh định can qua tập 25). Sau khi mở ra Tiềm dục chi môn, phụ trách dẫn đạo điểm hóa Mộ Tiêu Hàn, kích dụ ra dục vọng chi mộng ẩn giấu trong hắn.

Tính danh: Mộng Hài Sinh

Tổ chức môn phái: Nghịch hải sùng phàm

Tính biệt: Nam

Sơ đăng tràng: Phích lịch hiệp ảnh chi Oanh định can qua chương 25

Thối tràng: Phích lịch hiệp ảnh chi Oanh xế thiên hạ chương 1 (chết bởi Thù Thập Nhị)

Danh hiệu: Phản hồn lan uyển

Thân phận: Một trong tứ đại ấn Nghịch hải sùng phàm – “Mộng chinh sinh ấn”

Căn cứ địa: Phương hài cửu uyển

Thượng ti: Cưu Thần Luyện, Biện Tập Quân

Đồng lõa: Phù Khứ Bệnh (Bệnh ấn), Đỗ Vũ Vu (Tử ấn), Thiên Tịch Nhan (Lão ấn), Kỉ Độ Hàn (tân nhậm Lão ấn)

Yêu say đắm: Ngụy Khôn Dư

Cấp dưới: Ngụy Khôn Dư, Mộ Tiêu Hàn

Võ học: Tư lan cửu uyển, Phương hồn mộng hoàn dĩnh lộ diêu viễn, Hồn hề cửu thệ mộng sinh chuyển tử, Hài lan thổ hồng.

Chú thuật: Mộng chinh cuồng ngôn, Vô thanh chi âm

Vũ khí: Y lan thao

Vật sở hữu: Mộng chinh sinh ấn, Phược mộng quyết.

1753307630030779571

[Tội tử] Chương 54

22 Th7

Tội tử

 

Tác giả: Ô Mông Tiểu Yến
Thể loại: Tây phương ma huyễn, cao H, sinh tử, song tính, sản nhũ, phụ tử niên thượng, 1×1, HE
Tình trạng: hoàn

Edit: Jaeholuv ^^

Bản dịch này chưa được sự cho phép của tác giả.

***

~ Chương 54~

 “Lộ Á, tối hôm qua ngủ ngon giấc không?”

Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tươi cười ấm áp hòa ái trước sau như một, Lộ Á nhẹ nhàng “Ân” một tiếng, cúi đầu nhìn thân thể của chính mình, trên mặt chợt lóe một mạt đỏ ửng.

Kỳ thật nó tối hôm qua một đêm không ngủ, lần sau nó không bao giờ hướng cái loại địa phương này nhét băng, nó bị đông lạnh đến cả đêm đều không ngủ được, thẳng đến hừng đông hai cái băng trụ mới hoàn toàn tan. Khi băng trụ chỉ còn một nửa, nó liền nhẫn không được muốn lấy ra, nhưng là lại sợ không có băng trụ hài tử trong bụng lại tiếp tục nháo, đành phải nhẫn nại đến khi băng trụ tan hoàn toàn.

“Ta đem kê tâm cùng kê huyết hôm qua ngươi ăn còn thừa bỏ thêm chút gạo, nấu cháo cho ngươi, ngươi mau nếm thử.” Bố Lan Đạt mang sang một chén cháo đỏ như máu, liền muốn uy Lộ Á, bởi vì thú mặt đặc thù, cho nên không có chú ý tới sắc mặt nó.

“Ta chính mình đến.” Lộ Á thân thủ đoạt lấy chén gỗ, cự tuyệt hắn uy chính mình. Nó đã có thể tự mình ăn, để Bố Lan Đạt uy nó, cảm giác là lạ, chung quy cảm thấy thực không được tự nhiên.

Nhìn đến chén cháo đỏ như máu, chẳng những có kê tâm được thái nhỏ, còn có rau xanh, Lộ Á khẽ nhíu mi. Bố Lan Đạt sáng nay có chuyện gì vậy, chẳng những đem kê tâm cùng kê huyết nấu chín, bỏ thêm gạo nấu cháo, còn bỏ thêm rau xanh nó siêu chán ghét.

Nâng mâu liếc Bố Lan Đạt, đã thấy hắn đầy mặt mỉm cười, nghi vấn đến bên miệng lại nuốt trở vào. Vô luận Bố Lan Đạt vì sao phải nấu bát cháo này cho nó ăn, đều là tâm ý của hắn, không thích cũng phải nhẫn nại ăn, hơn nữa tối hôm qua nó mệt mỏi một đêm, rất cần bổ sung thể lực.

Lộ Á bỏ qua thìa gỗ vô dụng trong bát, có chút thô lỗ nâng bát lên gần miệng liền đem cháo kê huyết toàn bộ ăn luôn, trừ bỏ nó rất đói bụng ra, nó còn thật sự không thích hương vị rau xanh, không nghĩ một ngụm một ngụm chậm rãi nhấm nháp.

“Ngươi ăn chậm một chút, cẩn thận nghẹn. Ngươi nhưng là không thích ăn rau xanh? Ngươi phải ăn nhiều rau xanh, đối với thân thể ngươi mới có lợi, luôn ăn tim cùng huyết sẽ khó tiêu hóa, hơn nữa rau xanh rất mỹ vị, ngươi ăn vài lần liền sẽ phát hiện.” Bố Lan Đạt đoán ra tâm tư nó, nhẹ câu khóe môi.

Lộ Á không nói, trong lòng thầm nghĩ nó mấy trăm năm đều chỉ ăn thịt cùng huyết, cũng không ăn cái gì rau xanh, không thấy khó tiêu hóa gì, rau xanh có thể so thịt cùng huyết đối thân thể nó có lợi hơn sao.

Bố Lan Đạt thấy trong mắt nó chợt lóe một tia khinh thường, cũng không chút nào để ý, đem bát không nó đưa tới đặt ở một bên, đứng dậy đi đến tưới nước cho chậu hoa thủy tiên trước cửa sổ.

Hoa thủy tiên màu bạc dưới nắng sớm chiếu rọi lấp lánh sáng lên, đẹp đến khó có thể hình dung, thật sự không giống hoa bình thường ở Nhân Giới, liền tính là Thiên Giới ngự hoa viên cũng tìm không thấy đóa hoa mĩ lệ như thế.

“Tiểu bảo bối của ta, sớm an.” Bố Lan Đạt sau khi tưới nước xong, cúi đầu ôn nhu hôn lên đóa hoa thủy tiên, chào hỏi tựa như đối với người, trong tử mâu phủ đầy yêu thương.

Thấy thế, Lộ Á cũng không ngạc nhiên, bồn hoa thủy tiên này là bảo bối của Bố Lan Đạt, hắn mỗi ngày vào nhà đưa bữa sáng cấp chính mình ăn xong, liền đi tưới nước cho hoa thủy tiên, thân mật chào hỏi, thời điểm không có việc gì làm liền vẫn đứng ở trước bồn hoa, dùng ánh mắt rất kỳ quái nhìn đóa hoa ngây ngô cười.

Liền tính hoa thủy tiên này rất mĩ lệ, rất độc đáo, hành vi hắn cũng quá khoa trương quỷ dị. Nói đến quỷ dị, chậu hoa này là quỷ dị nhất, cư nhiên không héo tàn, vĩnh viễn như vậy mới mẻ tươi tốt xinh đẹp.

Nó ở trong này dưỡng thương đã được một đoạn thời gian, nhưng là chưa từng thấy qua hoa thủy tiên rụng một cánh, ngay cả lá đều không có rụng qua, không biết Bố Lan Đạt là dùng phương pháp gì gieo trồng hoa này, hay là hoa này không phải bình thường.

Bất quá bồn hoa thủy tiên hoa càng mĩ lệ độc đáo, lại càng khiến nó cảm thấy chướng mắt chán ghét, thật sự rất muốn động thủ hủy nó, khiến nó vĩnh viễn biến mất trên đời này, trước khi biến mất càng xấu xí thê thảm càng tốt. Nhưng là…… xem Bố Lan Đạt như thế thích bồn hoa thủy tiên kia, chính mình nếu hủy nó, Bố Lan Đạt sẽ rất khổ sở đi……

Nó để ý cảm giác của Bố Lan Đạt, thuần túy là vì Bố Lan Đạt cứu nó, cũng không phải bởi vì nó trở nên thiện lương, sẽ vì người khác suy nghĩ.

“Tiểu bảo bối của ta, tối hôm qua ngủ ngon không? Có hay không mơ thấy ta? Ta nhưng là mơ thấy ngươi.” Bố Lan Đạt không nhìn Lộ Á ánh mắt lẫn lộn, ngón tay mềm nhẹ vô cùng vuốt ve cánh hoa màu bạc, giống như sợ làm đau hoa thủy tiên, ngữ khí mềm nhẹ ôn nhu.

Không biết có phải Lộ Á ảo giác hay không, nó cảm thấy trong thanh âm Bố Lan Đạt tràn ngập yêu thương không thể lý giải, nó nhíu mày. Nếu không phải đã cùng Bố Lan Đạt ở chung một thời gian, nhìn thấy hắn như vậy, nó thực sự cho rằng hắn là kẻ điên đầu óc có vấn đề.

“Nó không phải người.” Lộ Á thật sự nhịn không được nhắc nhở nói.

“Ta biết, bất quá trong lòng ta nó chính là người, là bảo bối trọng yếu nhất trên đời của ta, nó là hài tử của ta.” Bố Lan Đạt biểu tình càng ôn nhu, cụp xuống lông mi thật dài che khuất bi thương chợt lóe qua trong mắt.

“Ngươi hảo kỳ quái.” Lộ Á trở mình xem thường, thật sự không hiểu hắn suy nghĩ cái gì, nhịn không được hoài nghi hắn là không phải thật sự đầu óc có bệnh. Nào có ai đem hoa biến thành người, còn trở thành tối trọng yếu bảo bối, càng kỳ quái hơn là còn xem như hài tử của mình.

Bố Lan Đạt mỉm cười, nhìn hoa thủy tiên tú lệ xinh đẹp, lặng yên trong chốc lát mở miệng thở dài: “Ta thực hâm mộ ngươi !”

~Hết chương 54~

 

[Tội tử] Chương 53

21 Th7

Tội tử

 

Tác giả: Ô Mông Tiểu Yến
Thể loại: Tây phương ma huyễn, cao H, sinh tử, song tính, sản nhũ, phụ tử niên thượng, 1×1, HE
Tình trạng: hoàn

Edit: Jaeholuv ^^

Bản dịch này chưa được sự cho phép của tác giả.

***

~ Chương 53~

Chúng nó đói bụng nhiều ngày, non nửa chén tinh dịch vẫn chưa thể thỏa mãn, chúng nó còn muốn thêm nhiều tinh dịch, chúng nó không biết côn thịt mẫu thân đã muốn bắn hết toàn bộ tinh dịch, còn liều mạng hấp côn thịt, kết quả tinh dịch không có hấp đi ra, lại đem côn thịt hút vào trong hoa huyệt……

Nhận thấy được hạ thể phút chốc trở nên phình to dị thường, giống như có cái gì thực thô tiến vào, Lộ Á mới giật mình tỉnh lại, phát hiện đỉnh dương vật chính mình cư nhiên sắp hoàn toàn sáp nhập vào hoa huyệt, quả thực xấu hổ muốn chết.

Phản ứng đầu tiên của nó chính là khẩn trương thân trảo đem nhục hành rút ra, nào ngờ hài tử trong bụng cư nhiên đem nhục hành gắt gao hấp trụ không buông, nó chỉ có thể càng dùng sức. Hài tử trong bụng phát hiện có người muốn đem nhục hành rút ra, tựa hồ nóng nảy, lập tức dùng hết toàn lực đem nhục hành liều mạng hướng bên trong hấp, thoáng cái liền đem toàn bộ quy đầu đều hút vào.

Lộ Á lại là sửng sốt, khi nó còn đang kinh ngạc trong âm đạo truyền đến cường đại hấp lực lại đem nhục hành hấp sâu vào, trong nháy mắt dương vật nó đã đi vào một nửa.

Lộ Á xấu hổ sắp khóc, thú mâu một mảnh hơi nước, hài tử trong bụng đến tột cùng muốn làm cái gì, đã uy chúng nó tinh dịch, chẳng lẽ chúng nó ngay cả côn thịt chính mình đều muốn ăn luôn?

Nghĩ đến hài tử trong bụng khả năng đói điên rồi, muốn đem côn thịt chính mình ăn luôn, Lộ Á rùng mình một cái, sợ hãi dùng khí lực lớn nhất muốn đem côn thịt rút ra, hài tử trong bụng lại không nguyện ý thả côn thịt ra, bởi vậy bày ra mẫu tử “kéo co đại chiến” khó có thể tưởng tượng.

Lộ Á đem côn thịt rút ra một chút, hài tử trong bụng lập tức đem côn thịt lại hít vào một chút, Lộ Á thấy thế lại rút ra một chút, hài tử lập tức đem côn thịt tái hấp trở về một ít. Kết quả đi ra, đi vào, trở ra, tái đi vào động tác, không ngừng ma sát âm đạo mẫn cảm, khiến âm đạo cư nhiên bất khả tư nghị tại “mẫu tử kéo co” sinh ra khoái cảm.

Hoàn hảo trong phòng không có người, chỉ có chậu hoa thủy tiên phía trước cửa sổ kia, lại có phá bị (chăn) che lấp, tuyệt sẽ không có người thấy, không thì Lộ Á thật sự có thể đi tự sát.

Lộ Á đối bản thân cư nhiên cùng nhi tử tranh đoạt côn thịt chính mình, mà cảm nhận được khoái ý, xấu hổ bốc lên đỉnh đầu, không thể tiếp tục như thế, không thể tái tiếp tục chuyện buồn cười đáng xấu hổ như thế.

Xấu hổ cực đại khiến Lộ Á tâm địa ngoan độc, mặc kệ hậu quả dùng sức đánh vào bụng chính mình một cái, thừa dịp hài tử trong bụng cảm thấy đau buông lỏng hấp lực, dùng sức đem côn thịt kéo ra. Bởi tiểu huyệt đem côn thịt kẹp thật sự chặt, nên khi côn thịt nháy mắt rời đi nhục huyệt, trong chăn vang lên một tiếng “ba”, Lộ Á trong lòng xấu hổ càng tăng.

Bọn nhỏ mất đi côn thịt lại bị Lộ Á đánh đau, bắt đầu sinh khí đại náo, Lộ Á nhất thời cảm thấy toàn thân nóng đến giống như rơi vào hỏa lò, mới bắn tinh thân thể lại dục hỏa dâng cao.

Mới bị ngón tay đâm vài cái, hoa huyệt nguyên bản vốn không được hoàn toàn thỏa mãn lại trở nên phi thường hư không tao dương, hy vọng có cái gì đó vừa thô vừa lớn đi vào thao làm, tốt nhất là thứ gì đó có độ ấm giống như côn thịt chính mình. Ngay cả cúc lôi ở mặt sau vốn không cảm giác gì cũng trở nên cơ khát, dị thường muốn bị xâm lược đâm ngoạn, cùng hoa huyệt giống nhau hai cái miệng nhỏ nhắn hơi hơi co rút, hé ra hợp lại như mong chờ……

Lộ Á thật muốn tái đánh hài tử trong bụng, nhưng là vừa rồi một chưởng kia khiến bụng rất đau, tái đánh sợ đem hài tử giết mất, nhưng nó cũng không dám đối mặt chính mình, lại sợ phát sinh chuyện giống vừa rồi như vậy đủ để cho nó xấu hổ muốn điên.

Nó nhíu mày một cái suy nghĩ sâu xa, trong móng vuốt biến ra hai cái tiểu băng trụ thô lớn giống côn thịt chính mình, muốn đem băng trụ nhét vào trong hai cái tiểu huyệt. Nó vốn định đem toàn thân đóng băng giống như trước, nhưng nó hiện tại thân thể chưa hoàn toàn khang phục, không thể biến ra hàn băng diện tích lớn như thế, chỉ có thể biến ra hai cái băng trụ.

Nó trước cắm băng trụ vào trong hoa huyệt, băng trụ lạnh đến muốn mạng người vừa đụng tới miệng hoa huyệt lửa nóng, hạ thể liền lạnh đến run run. Nó có chút muốn từ bỏ, nhưng là không làm như thế, nó liền muốn thủ dâm, dâm loạn đùa bỡn chính mình.

Cắn cắn môi, nó vẫn là mệnh lệnh chính mình cắm băng trụ về phía trước, đem băng trụ đỉnh nhập cực điểm ngứa ngáy trong cơ thể, nháy mắt bị băng trụ xỏ xuyên qua, nó lạnh đến thiếu chút nữa lên tiếng kêu to, khớp hàm đều run lên.

Thở hổn hển, Lộ Á đem phần băng trụ thừa ra ở bên ngoài cũng hoàn toàn cắm vào, vì phòng ngừa chính mình kêu ra tiếng, thú nha (răng thú) sắc nhọn đem thú thần cắn nát, hạ thể lạnh đến cứng ngắc.

Nó ngăn chặn sợ hãi, bài xích tâm lý, lại đem một căn băng trụ khác cắm vào cúc huyệt, thân thể lửa nóng bị hai căn băng trụ xâm nhập thật sâu, không chỉ có âm đạo cùng tràng đạo bị lạnh sắp hỏng, mà cả toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều cảm giác sắp bị đông lạnh, nó cảm giác toàn bộ thân thể đều đông lại, nhưng này dục hỏa phiền lòng cuối cùng biến mất không thấy.

Nếu nói vừa rồi giống như đi xuống địa ngục, hiện tại tựa như tiến nhập càng sâu vào  Địa Ngục, hoàn hảo hài tử trong bụng bị băng trụ ảnh hưởng, lạnh đến không còn khí lực tái tra tấn nó, cuối cùng nằm yên.

Nó thật dài thở hắt ra, hai móng tạo thành nắm đấm, khủng bố nhẫn nại, rét lạnh tận xương tủy như muốn lấy mạng. Hoàn hảo nó lúc trước thường xuyên dùng cách đóng băng chính mình, đã có chút kinh nghiệm, tuy cảm thấy thống khổ gian nan, nhưng không còn chịu không nổi.

Lộ Á lại vì hài tử trong bụng trong lòng ai thán, chúng nó không biết sau này còn có thể khiến chính mình gặp bao nhiêu xấu hổ, thừa nhận bao nhiêu thống khổ, nó thật sự hảo chán ghét, thật sự hảo hận hài tử trong bụng……

Nhưng là vì báo thù, nó nhất định phải nghĩ hết mọi biện pháp lưu lại hài tử trong bụng, để hài tử an toàn ra đời, trong thú mâu chợt lóe một tia kiên định. Báo thù chính là mục đích sống của nó, ý nghĩa nhân sinh duy nhất của nó, vì báo thù nó có phải chịu khổ như thế nào, chịu nhiều tội như thế nào, nó cũng cam tâm tình nguyện……

~Hết chương 53~

 

Riêng Tư: [Tội tử] Chương 52

20 Th7

Đây là nội dung riêng tư. Cần phải nhập mật khẩu để xem tiếp:

[Tội tử] Chương 51

20 Th7

Tội tử

 

Tác giả: Ô Mông Tiểu Yến
Thể loại: Tây phương ma huyễn, cao H, sinh tử, song tính, sản nhũ, phụ tử niên thượng, 1×1, HE
Tình trạng: hoàn

Edit: Jaeholuv ^^

Bản dịch này chưa được sự cho phép của tác giả.

***

~ Chương 51~

Lộ Á nằm ở trên giường sao cũng ngủ không được, nó hiện tại mới ý thức được sự tình nghiêm trọng, nó đối Hắc ám chi tử kia hoàn toàn không biết gì cả, liền tính nó hiện tại đã ở trong thôn đối phương, ở rất gần đối phương, cũng vô pháp tìm được đối phương.

Phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ tìm Dục vọng chi thạch hỏi rõ ràng? Liền tính Dục vọng chi thạch nguyện ý không tính toán mối thù lúc trước nói cho nó, cũng không có khả năng. Dục vọng chi thạch bị chính mình đánh vào trên tường ma pháp mạnh như vậy, liền tính may mắn không chết, cũng sẽ bị bạch ma pháp sư thôn trưởng canh giữ ở bên ngoài thu thập.

Vẫn là phải dựa vào chính mình, nó nhớ rõ Dục vọng chi thạch nói qua tất cả Hắc ám chi tử đều là song tính nhân, nó có thể đợi khi pháp lực khôi phục có thể ẩn thân, rồi mới vào trong thôn dùng pháp thuật xem có ai y hạ là loài lưỡng tính. Biện pháp này tuy có chút hạ lưu, nhưng đây là phương pháp duy nhất nó có thể nghĩ ra, tin tưởng dùng biện pháp này rất nhanh có thể tìm được Hắc ám chi tử kia.

Sau khi tìm được đối phương, trước không thể giết hắn, nó còn không biết phương pháp thay tim, chỉ có thể trước đem đối phương bắt lại, đợi khi tìm được phương pháp thay tim mới đào ra tim hắn.

Thật là phiền lòng, Dục vọng chi thạch đã chết, phải đi đâu mới tìm được người biết thay tim. Thời gian của nó có hạn, liền tính tìm được Hắc ám chi tử kia, nếu vẫn tìm không thấy người biết thay tim, sau hai năm nó cũng sẽ chết. Nghiêm trọng nhất là……

Theo tâm tình thực phiền toái, thân thể cũng trở nên khô nóng, dục vọng đã muốn quên lại lần nữa trở lại, mày gắt gao nhăn lại.

Hai ngày gần đây hài tử trong bụng tựa hồ biết thân thể nó đã khôi phục không ít, đã có thể làm tình, lại bắt đầu tra tấn nó. Tối hôm qua nó lại giống như trước phát tình, hoàn hảo lúc nó phát tình cũng không quá nghiêm trọng, cắn răng nhẫn nại lập tức qua.

Lộ Á vốn tưởng rằng đêm nay dục vọng cũng sẽ rất nhanh liền biến mất, nhưng nó nhanh chóng phát hiện chính mình quá lạc quan, dục hỏa trong cơ thể theo thời gian trôi qua, chẳng những không có bất cứ dấu hiệu biến mất nào, ngược lại còn có xu thế tăng lên. Các điểm mẫn cảm trên người nhất là hạ thể, vừa nóng vừa ngứa, cảm giác trống rỗng quen thuộc đáng giận tàn sát bừa bãi, dục căn đã lặng lẽ ngẩng đầu.

Đồng thời cảm thấy xấu hổ cùng ảo não, Lộ Á không thể giải quyết dục hỏa trong cơ thể, xem ra dục vọng chính mình biến mất là không có khả năng, chính mình phải tự động thủ an ủi thân thể, khiến thân thể thỏa mãn, dục vọng mới có thể dập tắt. Nhưng là……

Cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp, nó chân chính đói khát không phải thân thể, mà là các hài tử trong cơ thể. Chỉ là an ủi thân thể của chính mình, không lộng tinh dịch đến uy hài tử trong bụng ăn no, vẫn không giải quyết được tận gốc vấn đề, hài tử trong bụng một ngày nào đó chịu không nổi, sẽ khiến chính mình làm ra hành vi điên cuồng khó có thể tưởng tượng, tối trọng yếu là hài tử trong bụng khả năng sẽ chết mất.

Đã nhiều ngày nó luôn cảm thấy bụng có chút không thoải mái, thỉnh thoảng lại ẩn ẩn đau, nó tuy không hiểu y thuật, nhưng nó biết đây là hài tử trong bụng cấp nó tín hiệu. Từ sau khi nó mang thai vốn không cấp chúng nó nếm qua…… tinh dịch, nhiều ngày như thế, chúng nó đã đói đến cực hạn, chúng nó đã chịu không nổi, chúng nó cần tinh dịch, không thì chúng nó liền chết đói.

Lộ Á lại thở dài một tiếng, mặt mày càng nhăn, hài tử trong bụng đang tra tấn nó, may mắn thối tiểu quỷ này còn có một chút lương tâm, không có sau khi nó thụ thương tỉnh lại liền lập tức tra tấn nó, mà để nó tĩnh dưỡng một đoạn thời gian.

Lộ Á thân thủ sờ sờ bụng, muốn bảo trụ những hài tử này nhất định phải nghĩ biện pháp kiếm được tinh dịch uy chúng nó, không biết trừ bỏ tinh dịch Vưu Đông, tinh dịch người khác đối chúng nó có hữu dụng hay không?

Nó đương nhiên không muốn lại đi tìm người khác làm, hơn nữa bộ dáng như quỷ này của nó, không có “Hồ mị” tuyệt đối không có người muốn ôm nó. Nó là muốn…… nếu hài tử ngoài tinh dịch Vưu Đông có thể ăn tinh dịch người khác, nó liền đem tinh dịch chính mình uy hài tử, này thật sự dâm uế hạ lưu, nhưng đây là phương pháp duy nhất nó có thể nghĩ ra.

Làm thử xem, hy vọng hữu dụng!

Lại thở dài một tiếng, Lộ Á trong lòng nhiều lần đấu tranh, cuối cùng vươn móng tiến trong chăn, hướng hạ thể đã muốn nóng ngứa đến phát đau tìm kiếm. Móng trái vừa sờ soạng nhục căn, móng phải xoa nhẹ đại hoa thần, nó lập tức liền giật mình……

Đối chính mình mẫn cảm, Lộ Á xấu hổ đến tai nóng lên, nhịn xuống xấu hổ tiếp tục động tác, móng trái đem thanh hành đã cứng rắn nhếch lên bao lại, kịch liệt nhu lộng vuốt ve, muốn sớm bắn ra tinh dịch uy thai nhi trong bụng.

Vì khiến thân thể có càng nhiều kích thích, khiến thanh hành càng nhanh bắn ra, móng phải dùng sức nhu nhu hai cánh đại hoa thần bị xà lân bao bọc có chút thô ráp, cánh môi hơi hơi mở ra, dụ dỗ móng vuốt đẩy ra cánh môi đầy đặn, thân thủ đi vào chơi lộng âu yếm bên trong.

Không biết có phải mang thai quan hệ, Lộ Á hai ngày gần đây phát hiện bên trong, lại rõ ràng bộ dạng so lúc trước khác biệt, không biết hình dạng có phải hay không cũng biến hóa, nó vẫn không có cơ hội xem chỗ đó, cũng xấu hổ không dám xem.

Theo động tác móng vuốt nhiệt tình dâm loạn, khoái ý tràn ngập như điện lưu theo thanh hành cùng bên ngoài hoa huyệt dâng lên truyền khắp toàn thân, khiến nó thiếu chút nữa nhịn không được rên rỉ ra tiếng. May mắn nó kịp thời nhớ tới bên ngoài còn có người, nhanh chóng cắn môi, nhưng móng vuốt lại chịu không nổi khoái cảm dụ hoặc, càng thêm kịch liệt chơi đùa hai bộ vị tình sắc, phóng đãng ở trong chăn vụng trộm thủ dâm.

Không có kinh nghiệm nên hai móng Lộ Á không hề có kỹ xảo, chỉ biết là dùng sức loạn nhu loạn chà xát, đem thanh hành cùng mật thần đều biến thành có điểm đau, nhưng đau đớn chút ít này so với khoái cảm thật không đáng kể.

Nhục hành bị ngoạn đến dựng thẳng đứng, phía dưới hai cái tiểu nhục đản cũng vừa nóng vừa khó chịu, đã vào trạng thái nửa cứng rắn, nhưng còn cách cao trào rất xa. Lộ Á biết nhục hành còn cần càng nhiều kích thích cùng khoái cảm, nhưng nó thật sự không biết còn có thể như thế nào kích thích đùa bỡn nhục hành, chỉ có thể càng cố gắng dâm ngoạn mật hoa phía dưới.

~Hết chương 51~

 

[Tội tử] Chương 50

18 Th7

Tội tử

 

Tác giả: Ô Mông Tiểu Yến
Thể loại: Tây phương ma huyễn, cao H, sinh tử, song tính, sản nhũ, phụ tử niên thượng, 1×1, HE
Tình trạng: hoàn

Edit: Jaeholuv ^^

Bản dịch này chưa được sự cho phép của tác giả.

***

~ Chương 50~

Lộ Á liếc mắt một cái, nghĩ rằng này thật sự có thể thành thói quen sao, nếu là chính mình khẳng định cả đời đều không thành thói quen được.

“ Ngươi không muốn ăn thịt sao?” Lộ Á do dự một chút, vẫn là hỏi ra miệng.

“Sẽ không. Ngươi sao lại đột nhiên hỏi chuyện này?”Bố Lan Đạt có chút tò mò, từ sau lần đó thiếu chút nữa giết bọn họ, nó cũng không có nói chuyện, không nghĩ tới đêm nay nó cuối cùng mở miệng lại hỏi cái này.

“…… Nhàm chán, tùy tiện hỏi thôi.” Lộ Á do dự một chút, mới chi tiết trả lời, có lẽ nó không nên hỏi, dù sao cùng nó không quan hệ.

“ Ta vẫn ăn chay, không ăn thức ăn mặn, là vì… ta không nghĩ đi ăn sinh mệnh nào đó, ta không nghĩ thương tổn bất cứ sinh mệnh nào, cho dù là động vật.” Bố Lan Đạt sợ người trong thôn nếu xuất môn sẽ nhìn thấy Lộ Á, mang theo Lộ Á hướng núi nhỏ sau thôn mà đi.

“Sao lại không muốn tổn hại sinh mệnh, thương tổn sinh mệnh có gì không đúng?” Lộ Á đầy mặt khó hiểu, cảm thấy tư tưởng hắn thật là kỳ quái, kẻ yếu bị kẻ mạnh giết chết, ăn thịt, không phải đạo lý hiển nhiên sao.

“Bất cứ một sinh mệnh nào đều nên được quý trọng, muốn giết chết một sinh mệnh thực dễ dàng, nhưng muốn cho một sinh mệnh sống lại sẽ rất khó. Sát sinh là tội nghiệt, vạn bất đắc dĩ tuyệt không thể sát sinh.” Người nhiều năm ăn chay nét mặt già nua hoàng gầy, dưới ánh trăng sáng tỏ lóe ra quang huy thánh khiết.

Lộ Á lắc đầu, tỏ vẻ không hiểu. Sát sinh sao sẽ là tội nghiệt, liền tính là tội nghiệt như thế nào, nó thấy, chỉ cần chính mình có thể sống, vô luận giết chết bao nhiêu sinh mệnh, đều là theo lý thường phải làm, trên đời không còn có chuyện gì trọng yếu hơn mạng sống chính mình.

“Có lẽ sau này ngươi sẽ chậm rãi hiểu được. Đúng rồi, có thể nói cho ta biết danh tự của ngươi không? Ở chung nhiều ngày như thế, ta còn chưa biết tên của ngươi, cũng không biết phải xưng hô với ngươi như thế nào.”

“…… Lộ Á.” Lộ Á nghĩ nghĩ, trong lòng nhiều lần do dự mới trả lời. Chính mình suy nghĩ, vốn không nên nói cho Bố Lan Đạt, nhưng Bố Lan Đạt dù sao cứu chính mình, mấy ngày nay lại như thế tận tâm tận lực chiếu cố chính mình, ngay cả danh tự đều không nói cho hắn thật quá đáng.

“Báo thù!” Tử mâu chợt lóe, Bố Lan Đạt thấp giọng nói.

Lỗ tai Lộ Á rất thính, cho dù hắn thanh âm rất nhỏ, như cũ tinh tường nghe được, có chút kinh ngạc kêu lên: “Ngươi biết rõ ý nghĩa tên của ta.”

Bố Lan Đạt sao có thể biết Lộ Á nghĩa là báo thù? Chẳng lẽ hắn biết cổ thần ngữ? Nhưng hắn chỉ là một nhân loại bình thường, Dục vọng chi thạch nói qua trong nhân loại biết cổ thần ngữ chỉ có ma pháp sư cao cấp, nhưng Bố Lan Đạt vô luận nhìn thế nào cũng không có nửa điểm ma pháp sư khí tức……

“Không, ta tùy tiện nói bừa, ngươi không cần để ý.” Bố Lan Đạt khẩn trương xua tay.

“ Thật sao?” Lộ Á hồ nghi theo dõi hắn, thể hiện rõ không tin.

“Thật sự.”

Lộ Á còn muốn nói, Bố Lan Đạt lại dời đi đề tài: “Chờ sau khi thân thể ngươi hoàn toàn hảo, có thể hay không không cần tái ăn tim, uống máu, thời gian dài khả năng sẽ ảnh hưởng thai nhi trong bụng ngươi, khiến hài tử sau khi sinh hạ chỉ ăn tâm, uống máu, rốt cuộc không thể ăn cái gì khác.”

“Ngươi biết rõ ta mang thai ?” Lộ Á chấn động.

“Ngươi đã quên ta là một đại phu.”

Lộ Á lúc này mới nhớ tới Bố Lan Đạt mỗi ngày chiếu cố chính mình, sao có thể không biết chuyện chính mình mang thai, nó không sớm nghĩ đến, là nó quá ngu ngốc.

“Trong lúc mang thai ngươi phải cẩn thận, trăm ngàn đừng làm tổn hại thai khí, tổn thương đến hài tử trong bụng. Bất quá nhìn ngươi thụ trọng thương như thế, đều không có động đến thai khí, hài tử trong bụng như cũ hảo hảo, hài tử của ngươi thực kiên cường, sau này sinh ra trưởng thành nhất định không giống bình thường.”

Lộ Á hạ mắt nhìn bụng chính mình, những hài tử này đương nhiên không giống bình thường, chảy trong người chúng nó chính là huyết thống Thần Vương tối cường. Đáng tiếc chúng nó sẽ không được Vưu Đông thừa nhận, không thể trở thành hài tử Thần Vương được chúng thần sùng bái ủng hộ, bởi vì chúng nó là loạn luân chi tử, cùng chính mình giống nhau thế gian khó chứa. Chúng nó nhất định sẽ bị mọi người phỉ nhổ chán ghét, tương lai không có ánh sáng, chỉ có vô tận hắc ám, thống khổ cùng tuyệt vọng chính là cuộc đời chúng nó.

“Trước khi sinh hạ hài tử, ngươi liền an tâm ở tại nơi này của ta, ta sẽ hảo hảo chiếu cố ngươi.” Bố Lan Đạt từ ái cười nói.

“Không, ta mấy ngày nữa liền sẽ rời đi.” Lộ Á cự tuyệt hảo ý của hắn, nó tuyệt không thể ở lại nhà hắn đến lúc lâm bồn, nó còn muốn đi tìm một Hắc ám chi tử khác lấy tim bảo mệnh. Nhớ tới chuyện này, Hắc ám chi tử kia cũng ở tại biên cảnh phương bắc “Thánh lỗ khắc quốc”, hẳn là tại phụ cận nơi này.

“Ngươi mấy ngày nữa liền muốn rời đi? Ngươi có nơi để đi sao?” Bố Lan Đạt có chút kinh ngạc.

“Ta muốn đi tìm một người, ngươi biết phụ cận nơi này còn có thôn nào khác không?”

“Không, phụ cận chỉ có một thôn của chúng ta, nếu đi theo hướng nam mấy ngày đường có thể tìm thấy một thôn khác.”

Lộ Á cau lại thú mi rất nhạt cơ hồ nhìn không thấy, Dục vọng chi thạch lúc ấy nói qua chỉ cần tái đi qua ba hòn núi lớn chính là thôn Hắc ám chi tử kia đang ở, phụ cận nơi này không có thôn khác, chẳng lẽ nói tại thôn Bố Lan Đạt chính là chỗ Hắc ám chi tử kia ẩn thân?

Nếu Hắc ám chi tử kia thật sự ở tại trong thôn Bố Lan Đạt, nó phải như thế nào mới tìm được hắn, nó không biết tên của hắn, cũng không biết bộ dáng của hắn, càng không biết tuổi hắn. Đều do nó lúc ấy nghĩ Dục vọng chi thạch sẽ mang nó tìm được đối phương, cho nên không hỏi Dục vọng chi thạch tình hình đối phương, cái này thật phiền toái ……

“Ngươi suy nghĩ cái gì?” Bố Lan Đạt thấy nó đầy mặt phiền não, lo lắng hỏi.

“Không có gì, chúng ta trở về đi.” Lộ Á lắc đầu, vì Hắc ám chi tử kia mà đột nhiên tâm trạng nó trở nên không tốt, không còn có tâm tình đi tiếp.

“Có phải hay không mệt mỏi?”

“Ân.”

“Hảo, chúng ta trở về.” Bố Lan Đạt tuy nhìn ra nó có tâm sự, cũng không hỏi, đành phải mang nó trở về.

Trên đường trở về Lộ Á không có tái cùng Bố Lan Đạt nói chuyện với nhau, Bố Lan Đạt xem nó tâm sự tầng tầng, cũng thức thời không nhắc lại. Hai người lặng yên, sau khi về đến nhà, Lộ Á nói mệt chết đi liền trực tiếp lên giường ngủ, Bố Lan Đạt đi ra ngoài chuẩn bị thảo dược trong chốc lát, rửa chân vào trong lều cỏ cũng ngủ……

~Hết chương 50~

 

[Tội tử] Chương 49

18 Th7

Tội tử

 

Tác giả: Ô Mông Tiểu Yến
Thể loại: Tây phương ma huyễn, cao H, sinh tử, song tính, sản nhũ, phụ tử niên thượng, 1×1, HE
Tình trạng: hoàn

Edit: Jaeholuv ^^

Bản dịch này chưa được sự cho phép của tác giả.

***

~ Chương 49~

Bố Lan Đạt đến nhà thôn trưởng xin tim cùng huyết, Lộ Á ăn xong hiệu quả tuy không bằng bạch ma pháp sư, thậm chí không bằng nhân loại bình thường, nhưng cuối cùng vẫn có điểm hữu dụng, nó không có hư nhược như lúc trước.

Thấy Lộ Á ăn hữu dụng, Bố Lan Đạt lại đến hỏi toàn thôn nhà ai giết gia súc, mỗi ngày không phải mua tim gà, huyết gà, chính là mua tim heo, huyết heo, có lần còn mua được tim ngựa, huyết ngựa cấp Lộ Á ăn.

Mỗi ngày đều ăn tim cùng huyết động vật, Lộ Á thân thể dần dần chuyển tốt, tinh thần cũng tốt hơn, đã có thể xuống giường đi lại. Nó sau hai ngày mới biết được chính mình đang ở một sơn thôn nhỏ tại biên giới phương bắc Thánh lỗ khắc quốc, Bố Lan Đạt cứu hắn là đại phu duy nhất trong thôn, tại trong thôn đức cao vọng trọng.

Bố Lan Đạt mang theo Ngải Á Lệ ở tại thôn, cả thôn chỉ có bọn họ là người một nhà, Ngải Á Lệ là dưỡng nữ (con nuôi) của Bố Lan Đạt, mới sinh ra đã bị người vứt bỏ tại vùng phụ cận trên núi, thiếu chút nữa đã bị dã thú trên núi ăn thịt, là Bố Lan Đạt từ trong miệng thú rừng đem nàng cứu trở về nuôi lớn.

Lộ Á trải qua nhiều lần quan sát, nó phát hiện Bố Lan Đạt thật là một người lương thiện siêu cấp khó gặp, hắn cư nhiên cả con kiến đều không nhẫn tâm đạp chết, ở bên ngoài vô luận nhìn đến động vật nhỏ nào thụ thương đều sẽ mang về nhà trị liệu. Khoa trương nhất Bố Lan Đạt cư nhiên là một người theo chủ nghĩa ăn chay, cũng không ăn tanh, vài chục năm không có nếm qua thịt.

Trong khoảng thời gian này Bố Lan Đạt chưa bao giờ hỏi qua lai lịch Lộ Á ! Vì sao thụ thương, đối bộ dạng nó, giới tính càng là một chữ chưa đề cập qua, chỉ là toàn tâm toàn ý chiếu cố nó, nghĩ hết mọi biện pháp khiến vết thương nó mau chóng hảo. Bất quá Lộ Á như cũ không có hoàn toàn tin tưởng Bố Lan Đạt, cảnh giác Bố Lan Đạt, nó thủy chung không quên ! Trên đời không có khả năng có người tốt giống Bố Lan Đạt, ngay cả thần đều không có thiện lương nhân từ như hắn, hắn tốt đến khó tin, nhịn không được hoài nghi hắn là không phải đang diễn trò.

Lộ Á quyết định mấy ngày nữa, đợi thân thể hảo một chút, khôi phục một ít pháp lực, liền rời đi nơi này. Trừ bỏ nó thủy chung không dám tín nhiệm Bố Lan Đạt, nó còn có dự cảm Bạch ma pháp sư thôn trưởng sớm hay muộn sẽ tìm đến, người trong thôn cũng sớm hay muộn sẽ phát hiện nó, tiếp tục ở nhà Bố Lan Đạt phi thường không an toàn.

Hơn nữa nó phi thường không có thói quen cùng người ở chung, mấy ngày nay tại nhà Bố Lan Đạt dưỡng thương, nó cũng không biết cùng với Bố Lan Đạt nói cái gì, đều là Bố Lan Đạt nói, nó cũng chỉ có hai động tác, lắc đầu cùng gật đầu. May mắn Ngải Á Lệ vẫn rất sợ nó, từ đó về sau không dám tái vào nhà, không thì nó càng không biết ứng phó ra sao.

“Ăn xong tim cùng huyết rồi, uống nước súc súc miệng đi.” Đợi Lộ Á ăn xong tim cùng huyết buổi chiều vừa mua, Bố Lan Đạt săn sóc đưa tới một chén nước.

Lộ Á liếc hắn một cái, vươn móng tiếp nhận nước uống một ngụm súc miệng, phun đến trong mộc bồn Bố Lan Đạt đưa tới, tái làm vài lần. Kỳ thật nó sớm đã thành thói quen với mùi máu tươi, súc hay không súc miệng hoàn toàn không quan trọng, nhưng xem Bố Lan Đạt đầy mặt hảo ý, nó không đành lòng cự tuyệt hắn.

“Tim gà cùng huyết gà hôm nay hương vị như thế nào, có tươi không?” Bố Lan Đạt đợi nó súc miệng xong, tiếp nhận cái chén trong tay nó, mỉm cười nói.

Lộ Á nhẹ nhàng gật đầu, kê tâm cùng kê huyết đều thực mới mẻ, nhưng hương vị cùng hữu dụng không bằng ngưu tâm cùng ngưu huyết, nhưng nó biết Bố Lan Đạt đã tận lực. Nó ngày trước theo trong miệng Dục vọng chi thạch cũng biết không ít chuyện của nhân loại, cuộc sống trong thành thị đều thực sung túc, nhưng cuộc sống tại thôn trấn đều thực nghèo nàn, rất khó ăn được thịt, tự nhiên rất ít giết gia súc, Bố Lan Đạt có thể ngày ngày mua được tim cùng huyết gia súc không biết mất bao nhiêu sức lực, cùng bao nhiêu tâm tư.

Nghĩ đến đây, nó có chút cảm động, Bố Lan Đạt đối nó thật sự rất dụng tâm, vô cùng tốt, nhưng hy vọng hắn như vậy đối nó thật là xuất phát từ bản tâm, không có bất cứ mục đích gì, không thì…… Nó sẽ không bỏ qua hắn, cụp xuống thú mâu nhanh chóng chợt lóe một mạt sát khí khủng bố.

“Ăn nhiều ngày trái tim cùng máu tươi động vật như thế, ngươi cảm giác như thế nào? Có hữu hiệu hay không?” Bố Lan Đạt ôn nhu hỏi. Vấn đề này kỳ thật có chút quá mức, Lộ Á hiện tại so với mấy ngày ăn cháo trắng, tốc độ khôi phục thân thể quả thực cách biệt một trời.

Lộ Á lại gật đầu, tỏ vẻ hữu hiệu, cảm giác không tồi.

Bố Lan Đạt thành thói quen nó lặng yên ít lời, không hề để ý, sau khi đem mọi thứ thu hảo, đề nghị nói: “Đêm nay không tồi, chúng ta đi ra ngoài một chút đi, ngươi vẫn nằm ở trên giường hẳn là rất ngột ngạt.”

Lộ Á nhìn qua song cửa phía sau Bố Lan Đạt, quả nhiên thấy ngoài cửa sổ mặt trăng vừa tròn vừa lớn, thế mới biết đã mười lăm. Dục vọng chi thạch nói qua Nhân Giới chỉ có thời điểm mười lăm, mặt trăng mới có thể biến tròn.

Nó thật sự đã lâu không có đi ra ngoài, vẫn luôn nằm trên giường, lưng nó đều phát đau, bốn chân cũng đều mất cảm giác, không thể cứ như vậy ở trên giường nơi nào cũng không đi, hiện tại đã là buổi tối, hẳn là không gặp ai cả.

“Hảo.” Lộ Á nhẹ nhàng phun ra một câu.

“Chúng ta lập tức đi.” Bố Lan Đạt thật cao hứng, giúp Lộ Á kéo chăn ra, đỡ nó xuống giường.

“Không cần đỡ ta, ta chính mình có thể đi.” Lộ Á đẩy tay hắn ra, đứng lên.

Bố Lan Đạt cười nhẹ, cùng Lộ Á đi ra khỏi phòng, Lộ Á lần đầu tiên biết ngoài phòng có một lều cỏ nhỏ đơn sơ, trong lều có một tấm ván gỗ thực cũ làm giường. Ngải Á Lệ cùng đồng bạn nhỏ trong thôn lên núi chơi cả ngày, phi thường mệt đang ngủ ở trên, không biết mộng đẹp gì, cười đến thực vui vẻ, khóe miệng đều chảy ra nước miếng.

Bên ngoài lều có một gian bếp nhỏ, trên bếp đặt một nồi nhỏ bên trong có một ít cháo rau, đó là cơm chiều Bố Lan Đạt cùng Ngải Á Lệ ăn còn thừa lại.

Nhìn cháo rau thanh đạm vô cùng, Lộ Á hơi hơi nhíu mi, nhịn không được hỏi: “Vẫn luôn ăn chay, sẽ không chán sao?” Nó không thể tưởng tượng chính mình vài chục năm đều ăn chay, nó sao có thể chịu nổi, nó nhất định sẽ điên mất.

Bố Lan Đạt có chút giật mình, tựa hồ không nghĩ tới nó đột nhiên hỏi cái này, lập tức lay động bàn tay cười nói: “Đã là thói quen rồi.”

~Hết chương 49~

 

[Tội tử] Chương 48

16 Th7

Tội tử

 

Tác giả: Ô Mông Tiểu Yến
Thể loại: Tây phương ma huyễn, cao H, sinh tử, song tính, sản nhũ, phụ tử niên thượng, 1×1, HE
Tình trạng: hoàn

Edit: Jaeholuv ^^

Bản dịch này chưa được sự cho phép của tác giả.

***

~ Chương 48~

Lộ Á nghiêng đầu nhìn bọn họ, muốn ngăn cản bọn họ, nhưng là nó suy yếu đến ngay cả khí lực mở miệng nói chuyện đều không có, càng miễn bàn xuống giường bắt lấy bọn họ.

Ngay lúc Lộ Á thực sốt ruột không biết phải làm sao, lại nhìn thấy Bố Lan Đạt giữ chặt Ngải Á Lệ đang muốn ra bên ngoài gọi người, lắc đầu nói: “Không cần, trăm ngàn đừng đi gọi người.”

“Vì sao? Nó vừa rồi muốn giết chúng ta a ! Nó căn bản không cảm kích ngươi cứu nó !” Ngải Á Lệ thập phần khó hiểu hét lớn.

“Nó cuối cùng không phải không có giết chúng ta sao, nó có thể cũng là bất đắc dĩ mới đối chúng ta làm như vậy, chúng ta phải tha thứ nó.” Bố Lan Đạt nhìn ánh mắt kinh ngạc của Lộ Á, mỉm cười nói.

“Nhưng là……”

“Ngươi đã quên ta lúc trước dạy ngươi thế nào sao, vô luận người khác đối chúng ta không tốt thế nào, chúng ta cũng phải bao dung, tha thứ đối phương.” Bố Lan Đạt khóe miệng tươi cười càng sâu, khuôn mặt tươi cười ôn nhu so với xuân phong còn ấm áp hơn, nét mặt già nua bình phàm tràn đầy nếp nhăn trong nháy mắt sáng lên, khiến Lộ Á cảm giác hảo chói mắt.

“Nhưng hiện tại chúng ta không gọi người bắt nó đi giết, nó khẳng định sẽ còn tái muốn giết chúng ta, nó rất nguy hiểm.”

“Ta tin tưởng nó sẽ không, ngươi cứ yên tâm đi !” Bố Lan Đạt nói, lại nhìn Lộ Á liếc mắt một cái.

“Ngươi……”

“Ngoan, nghe lời. Trong nồi bên ngoài còn có một ít cháo thịt bò, ngươi nhanh đi ăn, nguội liền ăn không ngon, ngươi ngày thường không phải vẫn rất muốn ăn thịt sao.” Bố Lan Đạt sờ sờ đầu của nàng, phái nàng rời đi.

“…… Ngươi này bại hoại, ta cảnh cáo không cho ngươi tái thương tổn Bố Lan Đạt, không thì ta nhất định sẽ đi gọi người trong thôn đem ngươi bắt lại tươi sống thiêu cháy. Bố Lan Đạt nhưng là siêu cấp đại người tốt, hắn chẳng những cứu ngươi, còn đem chiếc giường duy nhất tặng cho ngươi, cùng ta ngủ ở bên ngoài, hắn còn đem thịt bò trân quý cho ngươi ăn.” Ngải Á Lệ vẫn là tiểu hài tử, bình thường khó được ăn thịt, nay nghe được có thể ăn cháo thịt bò nhất thời thèm ăn, chịu đựng không được mỹ thực dụ hoặc quyết định rời đi, không quên chỉ vào Lộ Á cảnh cáo.

Nhìn ánh mắt Bố Lan Đạt càng kinh ngạc mê hoặc, nó không hề nghĩ đến Bố Lan Đạt chẳng những cứu nó, lại còn đem chiếc giường duy nhất tặng cho nó ngủ, càng cho nó ăn thịt đối bọn họ mà nói thực trân quý. Hắn vì sao phải đối tốt với nó như thế? Nó cũng không phải thân nhân, bằng hữu hắn, bọn họ hoàn toàn không có bất cứ quan hệ, hắn thật sự là một quái nhân……

“Ngươi nhanh chóng nằm hảo, ta giúp ngươi xử lý miệng vết thương trên tay, cẩn thận kẻo trở nên nghiêm trọng .” Bố Lan Đạt đi tới đỡ Lộ Á nằm xuống, cẩn thận kiểm tra cánh tay vừa rồi bị nó chính mình cắn thương, nhíu nhíu mày, lập tức xuất ra một cái hộp gỗ cũ nát, bên trong đầy các loại thảo dược cùng băng vải.

Bố Lan Đạt ngồi vào trước giường, phi thường cẩn thận ôn nhu giúp Lộ Á băng bó cánh tay thụ thương, hoàn toàn không ngại chuyện vừa rồi thiếu chút nữa bị Lộ Á giết, thật sự là một người siêu cấp thiện lương.

Lộ Á theo dõi nhất cử nhất động của hắn, nhìn hắn cẩn thận nhanh chóng giúp nó băng bó hảo miệng vết thương, một cỗ ấm áp chưa bao giờ cảm thụ qua như dòng nước ấm chảy vào trong lòng, này vẫn là lần đầu tiên có người đối nó tốt như thế.

Cắn cắn môi, Lộ Á mở miệng muốn giải thích hành vi vừa rồi, nhưng là nó chưa bao giờ nói tạ tội, không biết nên nói cái gì mới tốt, cuối cùng lại khép miệng.

“Ngươi trăm ngàn đừng quên chính mình hiện tại là một người mang trọng thương, vết thương trên người căn bản chưa có hảo, trước khi vết thương tốt lên không thể giống như lúc trước lộn xộn, không cẩn thận làm rách miệng vết thương trên người, lúc đó liền phiền toái.” Bố Lan Đạt sau khi đem cái hòm thuốc thu hảo, giúp nó đắp lại chăn, từ ái dặn dò, từ đầu tới đuôi không có trách cứ nó nửa câu.

“Ta……”

“Ngươi không cần lo lắng, Ngải Á Lệ thực nghe lời nói của ta, nàng tuyệt sẽ không đi nói cho người trong thôn chuyện của ngươi, ngươi ở trong này không có bất cứ nguy hiểm gì, ngươi an tâm thoải mái ở trong này hảo hảo dưỡng thương đi.” Bố Lan Đạt tưởng nó là lo lắng Ngải Á Lệ, nó mới mở miệng liền đánh gãy lời nói nó, cam đoan nói.

“…… Ân.” Lộ Á gật gật đầu, kỳ thật nó không phải lo lắng chuyện này, nó là muốn hướng Bố Lan Đạt nói lời cảm tạ.

“Cháo thịt bò còn chưa có ăn xong đâu, ta tiếp tục uy ngươi.” Bố Lan Đạt vừa rồi cho dù thiếu chút nữa bị Lộ Á bóp chết, vẫn cẩn thận gắt gao cầm trong tay chén cháo thịt bò, chuẩn bị tái uy Lộ Á ăn.

Lộ Á khẩn trương lắc đầu, né tránh thìa cháo Bố Lan Đạt đưa tới, chính là bởi vì ăn cháo thịt bò, vừa rồi nó mới không khống chế được. Nó tuyệt không thể tái ăn cháo thịt bò, không thì nó nhất định sẽ nhịn không được muốn uống máu, thương tổn Bố Lan Đạt.

“Ngươi không muốn ăn cháo thịt bò sao?” Bố Lan Đạt ngân mi khẽ nhếch, trên nét mặt già nua chợt lóe một tia buồn rầu.

Lộ Á gật đầu, Bố Lan Đạt nghĩ nghĩ nói:“Ngươi là muốn ăn tim, uống máu? Ta vừa rồi có nghe ngươi nói qua.”

Lộ Á nhìn hắn, phát hiện trên mặt hắn không có một tia chán ghét cùng sợ hãi, mới lớn mật lại gật đầu. Nó thật sự rất muốn ăn tim, uống máu, thân thể nó suy yếu như thế thật sự nếu không ăn tim, uống máu, có thể vĩnh viễn cũng sẽ không tốt lên.

“Hôm qua nhà thôn trưởng mới giết một con bò, cháo thịt bò sáng nay chính là dùng thịt bò hắn cho ta nấu, chờ ta đi xuống nhà hắn xin tâm cùng huyết trở về cho ngươi ăn, cho nên ngươi có thể đáp ứng ta không cần tái công kích người được không !”

Lộ Á không nghĩ tới đối phương không chỉ không có quở trách chán ghét nó, cư nhiên còn nói muốn đi xin tâm cùng huyết cấp nó ăn, trong lúc nhất thời ngây dại, liền như thế ngây ngốc nhìn Bố Lan Đạt.

“Đáp ứng ta được không?” Bố Lan Đạt lại nói.

Dưới ánh mắt chân thành cầu xin của đối phương, Lộ Á không có cách nào cự tuyệt, không tự chủ được lại một lần gật đầu, đáp ứng yêu cầu đối phương.

“Cám ơn ngươi, ta hiện tại liền đi đến nhà thôn trưởng.” Bố Lan Đạt cao hứng cười nói.

Lộ Á còn chưa có phản ứng lại, đã nhìn thấy Bố Lan Đạt ly khai, nó hơi hơi nhíu mày. Nó thật sự không hiểu lão nhân nhân loại này suy nghĩ cái gì, hắn phản ứng cũng quá không bình thường đi, hắn vừa rồi cư nhiên còn cùng chính mình nói cám ơn, rõ ràng là chính mình nên cám ơn hắn mới đúng.

Cúi đầu nhìn cánh tay đang cột băng vải, máu đã ngừng chảy, thú mâu híp lại. May mắn chính mình vừa rồi nghĩ biện pháp ngăn trở bản thân, không có giết chết lão nhân kỳ quái cùng tiểu cô nương kia, lão nhân kỳ quái đó là người đầu tiên giúp nó chữa thương……

Không, nó quên, người đầu tiên giúp nó chữa thương hẳn là…… Vưu Đông. Lần trước nó ăn “Hồ mị” dụ dỗ Vưu Đông thượng giường, nhưng là cái kia Vưu Đông quá lớn, đem chỗ đó của nó chảy thật nhiều máu, bị thương phi thường nghiêm trọng, là Vưu Đông thi pháp giúp nó chữa khỏi ……

Nhớ tới lần đó tình sự vô cùng kịch liệt dâm loạn, thú mặt có chút nóng lên, Lộ Á bừng tỉnh lại, ở trong lòng gầm lên. Chính mình hiện tại lại không có phát tình, sao có thể nhớ tới chuyện ngày đó.

Nếu nói thụ thương có chỗ tốt gì, đó chính là hài tử trong bụng tựa hồ biết thân thể nó thực suy yếu, không có tái hướng nó đòi tinh dịch. Loại tình huống như hiện tại, nếu nó còn giống như trước đây thường xuyên phát tình, nó thật sự không có biện pháp sống sót, hạ quyết tâm tự sát……

Hạ mắt nhìn bụng chính mình như cũ không có cái gì biến hóa, Lộ Á nhíu nhíu mày, nó còn có thể cảm giác được bên trong có sinh mệnh khí tức, trong bụng có vài hài tử tồn tại. Không nghĩ tới nó thương nặng như thế, thiếu chút nữa liền chết, chúng nó lại không có chuyện gì, như cũ hảo hảo mà ở trong bụng chính mình.

Sinh mệnh lực chúng nó thật đúng là ngoan cường, tựa như chính mình giống nhau, chính mình mới trước đây bị đâm xuyên qua lồng ngực, cũng không có chết. Mấy năm nay nó thụ thương vô số, rất nhiều lần trước khi đến quỷ môn quan lại chạy trở về, hơn nữa lần này cùng lần trước nguy hiểm nhất.

Dục vọng chi thạch không biết như thế nào rồi, Dục vọng chi thạch tuy rằng thực tà ác, nhưng vài lần cứu chính mình. Bất quá chính mình sẽ không cảm tạ nó, lần trước nó cứu chính mình là vì còn muốn lợi dụng mình, lần này là nó muốn hy sinh chính mình, chính mình không thể không tiên hạ thủ vi cường, hy sinh nó tự cứu.

Bản thân lần này tính kế Dục vọng chi thạch, Dục vọng chi thạch nhất định hận thấu nó, may mắn Dục vọng chi thạch khẳng định đã chết, đã sớm hồn phi phách tán, hôi phi yên diệt……

Lộ Á lại thụ thương đổ máu, cộng thêm thân thể suy yếu, hơn nữa vẫn không có ngủ, thân thể đã đến cực hạn, nghĩ nghĩ liền ngủ……

~Hết chương 48~

 

[Tội tử] Chương 47

16 Th7

Tội tử

 

Tác giả: Ô Mông Tiểu Yến
Thể loại: Tây phương ma huyễn, cao H, sinh tử, song tính, sản nhũ, phụ tử niên thượng, 1×1, HE
Tình trạng: hoàn

Edit: Jaeholuv ^^

Bản dịch này chưa được sự cho phép của tác giả.

***

~ Chương 47~

Lộ Á nhiều ngày vẫn cẩn thận quan sát Bố Lan Đạt, phát hiện hắn đối chính mình thật sự rất tốt, đem chính mình chiếu cố rất tỉ mỉ, mọi điều đều cẩn thận chu đáo, cũng không có chỗ nào khả nghi. Bất quá nó cảnh giác rất cao, như cũ sợ Bố Lan Đạt là đang diễn trò, thừa dịp nó không chú ý hại nó, cho nên thời khắc đề cao cảnh giới, cũng không dám ngủ, luôn là trợn tròn mắt chú ý động tĩnh xung quanh.

Nó hiện tại trọng thương chưa lành, lại thêm mang thai, càng cần hảo hảo nghỉ ngơi, nó không ngủ như vậy, thân thể tự nhiên chịu không nổi, nó càng ngày càng muốn ăn tim, uống máu. Bố Lan Đạt mỗi ngày tại trước mắt nó đi lại, khiến nó càng ngày càng không khống chế được dục vọng lấy tim hắn, uống máu hắn……

“Ngươi hôm nay cảm giác như thế nào, có đỡ hơn không? Ta biết ngươi đã nhiều ngày luôn ăn cháo trắng, khẳng định thực chán, cho nên hôm nay đặc biệt vì ngươi nấu cháo thịt bò, hy vọng ngươi thích.” Bố Lan Đạt sáng sớm liền dậy nấu một chén lớn cháo thịt bò thơm ngào ngạt uy Lộ Á, hy vọng sau khi ăn cháo thịt bò nó có thể nhanh chóng khỏe lại, nó hiện tại suy yếu ngay cả xuống giường đều không được.

Lộ Á nhẹ nhàng gật đầu, mở miệng ăn cháo thịt bò hắn uy đến, ăn một miếng khiến nó càng muốn uống máu. Vị thịt bò nồng đậm cường liệt kích thích vị giác nó, khiến nó hoàn toàn nhớ tới hương vị tim cùng máu tuyệt vời cỡ nào, thật là kỳ quái lúc trước cũng không cảm thấy tim cùng máu ăn ngon, hiện tại lại cảm thấy cực kỳ tuyệt vời, nhiều ngày vẫn liều mạng đè nén khát vọng cuối cùng rốt cuộc nhịn không được bạo phát ──

Thân thể hoàn toàn không nghe Lộ Á chỉ huy, huyết mâu lóe lên, nghỉ ngơi vài ngày móng vuốt đã muốn miễn cưỡng cử động được đột nhiên từ trong chăn vươn ra, nhanh chóng khóa trụ yết hầu Bố Lan Đạt.

“Ngươi làm gì vậy?” Bố Lan Đạt kinh ngạc, trên nét mặt già nua tràn đầy khó hiểu.

Lộ Á bừng tỉnh lại, đối hành vi chính mình hoảng sợ, muốn nhanh chóng buông  Bố Lan Đạt ra, nhưng là nó thân thể cùng ý chí tương phản, móng vuốt ngược lại bấu chặt, thân thể ngồi dậy, một móng vuốt khác đang muốn vươn đến đâm thẳng vào lồng ngực Bố Lan Đạt.

“Ngươi…… Vì sao……” Bố Lan Đạt khó chịu đến sắc mặt phát xanh, bởi vì thiếu dưỡng khí mà khó thở, mỗi một chữ phun ra đều phi thường thống khổ, nhưng trong tử mâu cũng không có nửa điểm kích động, sợ hãi, ánh mắt phi thường bình tĩnh trấn định.

“…… Ta…… Hảo đói…… Ta muốn ăn tim…… Ta muốn uống máu……” Lộ Á liều mạng nói với chính mình, Bố Lan Đạt cứu mình, liền tính chính mình đói, cũng tuyệt đối không thể thương tổn đối phương.

Lộ Á cắn chặt răng nanh, cố gắng khống chế dục vọng đáng sợ sắp bức điên chính mình, muốn đem móng vuốt thu hồi, nhưng thân thể quá đói khát đã hoàn toàn phản bội nó, sao cũng không thể thu hồi, nó chỉ có thể dùng hết toàn lực khống chế một móng vuốt khác trăm ngàn đừng vươn đến đâm thủng lồng ngực Bố Lan Đạt……

“A ──” Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến một tiếng thét chói tai của tiểu hài tử.

Lộ Á nhìn lại, phát hiện trước cửa có một tiểu cô nương khoảng bảy, tám tuổi, cùng  Bố Lan Đạt giống nhau mặc một thân xiêm y vải bố thô ráp, trên đầu có hai bím tóc như sừng trâu.

Bộ dạng gầy yếu vàng vọt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn coi như khả ái phủ đầy e ngại cùng lo lắng, cuối cùng vì lo lắng cho Bố Lan Đạt mà quên đi sợ hãi đối Lộ Á, tiểu cô nương xông lên đi đến trên giường đá đánh Lộ Á, hét lớn:“Ngươi này quái vật, mau buông Bố Lan Đạt ra!”

Không đợi đầu óc tự hỏi, Lộ Á bản năng trừng huyết mâu, móng vuốt vẫn muốn móc ra trái tim Bố Lan Đạt bóp trụ cổ tiểu cô nương. Nó đói khát sắp điên rồi, sau khi nhìn thấy tiểu cô nương thân thể nó càng thêm đói khát khó nhịn, muốn đem tiểu cô nương cũng giết ăn luôn.

“Khụ khụ…… Quái vật, ngươi mau buông ra…… Khụ khụ khụ…… Chúng ta…… Thật là khó chịu…… Khụ khụ…… Ta không muốn bị ngươi bóp chết …… Khụ khụ…… Khụ khụ……” Tiểu cô nương thống khổ ho khan, khuôn mặt hoàng gầy nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng, bàn tay nhỏ dùng sức đánh lên đầu Lộ Á, đáng thương kêu, mắt to đen láy bởi vì sợ hãi đã mờ mịt ngập nước, nước mắt chảy ra.

“Cầu ngươi…… Buông tha…… Ngải Á Lệ…… Ngươi muốn giết…… Liền…… Giết…… Ta…… Hảo…… Ta…… Cho ngươi…… Ăn…… Nàng…… Chỉ là…… …… Hài…… Tử…… Xin ngươi…… Ngàn…… Vạn không cần…… Thương…… Hại…… Nàng……” Bố Lan Đạt cầu xin nói, nét mặt già nua theo thanh âm nhăn lại, xem ra tùy thời đều có thể tắt thở.

Lộ Á nghe vậy có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới tiểu cô nương này chính là Ngải Á Lệ lão giả thường xuyên nhắc tới. Vì khiến chính mình buông Bố Lan Đạt cùng Ngải Á Lệ ra, nó khẩn trương dùng sức hít sâu, rồi mới đột nhiên cúi đầu hung hăng cắn một ngụm trên cánh tay chính mình bởi vì quá hư nhược mà màu sắc xà lân trở nên nhạt. Răng nanh nó thực nhọn, lại đặc biệt dùng sức, chỗ bị cắn lập tức chảy ra máu hắc hồng sắc.

Bố Lan Đạt cùng Ngải Á Lệ giật nảy mình, không rõ nó vì sao phải cắn chính mình, Bố Lan Đạt trong mắt lập tức chợt lóe một mạt lưu quang bí hiểm, ý nghĩa không rõ.

Bởi vì cánh tay đau đớn, hai móng Lộ Á cuối cùng thu trở về, Bố Lan Đạt cùng Ngải Á Lệ ngã trên giường, bọn họ đều lập tức vuốt cổ đã hằn một vệt tím, khó khăn ho vài tiếng, mở lớn miệng dùng sức hô hấp, cổ bọn họ đều thiếu chút nữa bị Lộ Á chặt đứt.

Lộ Á vốn là suy yếu hiện tại lại bị thương đổ máu, lập tức cảm giác đầu váng mắt hoa, trước mắt biến thành màu đen, thiếu chút nữa từ trên giường rơi xuống, nó nhanh chóng ghé vào tấm ván gỗ trên giường nghỉ ngơi.

“Chúng ta nhanh đi gọi người trong thôn đến đem quái vật này bắt lại.” Ngải Á Lệ nghỉ ngơi trong chốc lát, có khí lực, lập tức bò xuống giường chạy đến trước mặt Bố Lan Đạt kêu lên.

Nàng lúc ấy liền phản đối Bố Lan Đạt cứu quái vật đáng sợ này, nó vừa thấy liền biết rất nguy hiểm, nhưng là Bố Lan Đạt kiên trì muốn cứu nó, kết quả nó giống như những lời người trong thôn nói, tất cả ma vật đều không có nhân tính , vô luận đối nó tốt thế nào, nó cũng sẽ muốn giết ngươi, ăn ngươi.

~Hết chương 47~